“Luật ngầm” của người giàu: Người kiếm được nhiều tiền nhất sẽ không bao giờ “tự dựa vào chính mình”

Posted by

Bí quyết kiếm được nhiều tiền của những người giàu có tưởng rằng khó khăn thật ra rất đơn giản, nó gói gọn trong 2 từ “mượn lực” và “mượn của”.

Thông thường, dựa vào sức một

Bí quyết kiếm được nhiều tiền của những người giàu có tưởng rằng khó khăn thật ra rất đơn giản, nó gói gọn trong 2 từ “mượn lực” và “mượn của”.

Thông thường, dựa vào sức một người để kiếm tiền sẽ rất khó, muốn kiếm được một số tiền lớn lại càng khó hơn. Thế nên, đa số những người giỏi kiếm tiền sẽ lựa chọn cách “mượn” giúp đỡ từ người khác.

Bí quyết kiếm được tiền nhiều thật ra rất đơn giản, nó gói gọn trong 2 chữ “vay mượn”.

Những người giàu có đa phần đều sẽ không “tự mình” kiếm tiền! Đây chính là định luật của người giàu.

Từ thời xa xưa, vua chúa đã thông qua việc “mượn” dùng sức dân để thu phục thiên hạ. Thời nay cũng vậy, những người trí luôn quan niệm chỉ có “vay mượn” mới có thể kiếm lời.

Một doanh nhân biết cách “vay mượn” thông minh sẽ không bao giờ sống tầm thường suốt đời.

Vậy bản chất của từ “vay mượn” là gì?

Trương Quả Hỉ, siêu tỷ phú từng lọt vào danh sách những người giàu nhất Trung Quốc, là một bậc thầy kinh doanh, ông rất giỏi kiếm tiền cho chính mình thông qua sức mạnh của người khác.

Trước đây Trương Quả Hỉ từng khởi nghiệp bằng nghề điêu khắc thủ công. Ban đầu, ông ủy quyền cho 1 đại lý ở Nhật Bản. Sau này, dù đã phát triển, ông vẫn từ chối lời đặt hàng trực tiếp từ thương nhân Nhật, tiếp tục kinh doanh thông qua các đại lý.

Thông qua việc cân nhắc kĩ lưỡng, Trương Quả Hỉ phát hiện ra rằng, nếu loại bỏ hợp tác với các đại lý trung gian, mà trực tiếp chuyển hàng cho doanh nhân Nhật Bản, nhất định sẽ rất có lợi cho doanh thu của công ty.

Thế nhưng, đó chỉ là cái lợi trước mắt. Lúc này, nghề điêu khắc thủ công chưa quá phức tạp nên không có nhiều đối thủ cạnh tranh. Nếu ông quay lưng với các đại lý, một mai họ bị đối thủ thu mua, thì ông sẽ mất nhiều hơn được. Quan trọng nhất vẫn là thiệt hại về chữ tín!

Xét một cách tổng thể, các đại lý lớn dù đứng trung gian, nhưng vẫn là mục tiêu “đòn bẩy” mạnh mẽ nhất. Do đó, Trương Quả Hỉ hứa với các đại lý rằng việc kinh doanh bên Nhật Bản vẫn sẽ do họ xử lý, nhưng điều kiện là họ không được lén trao đổi với công ty khác.

Nghe xong, các đại lý rất xúc động, họ càng nỗ lực hơn nữa trong việc đưa các tác phẩm điêu khắc ra thị trường, để công ty trở thành “công ty điêu khắc gỗ đầu tiên trên thế giới.”

Chìa khóa thành công của Trương Quả Hỉ nằm ở tư duy nhạy bén và khả năng “giỏi mượn sức người” của ông.

Trên thực tế, người giàu thực sự luôn giỏi kiếm tiền thông qua “sự giúp đỡ” từ người khác.

Ai mà chẳng mong muốn kiếm được nhiều tiền, trở nên giàu có, nhưng đâu phải ai vừa sinh ra cũng có thể xuất phát từ vạch đích, có người nghèo khó, có người kém may mắn… Đó không phải là lỗi của bạn, thế nên bạn cũng đừng dùng nó làm cái cớ bào chữa cho sự lười biếng của chính mình.

Hãy học cách “vay mượn” ngay từ bây giờ. “Vay” để kiếm lời, “mượn” sức người khác để tạo thành tựu cho chính mình. Hiểu được nó, tương đương với việc bạn đã nắm vững con đường tắt để trở thành một người giàu có!

Chúng ta sẽ rất khó thành công nếu làm việc mà không có ý tưởng, năng lực, kinh nghiệm, trí tuệ, tiền vốn…

Chúng ta cũng sẽ rất khó làm giàu nếu không hiểu cách dùng tiền kiếm tiền và “vay mượn” sức lực từ người khác.

Người vay phải lấy lợi ích của bản thân làm tiêu chí, vay cái gì mới là vấn đề quan trọng, chính bạn nên cân nhắc rõ ràng. Hơn nữa, phải xem xét làm sao để bạn và đối phương cùng có lợi, như vậy họ mới có thể đi cùng bạn lâu dài được.

Tóm lại, những người nhiều của cải trên thế giới này, thường không chỉ “dựa vào sức mình” để kiếm tiền, họ học cách “vay mượn” từ người khác để nhanh chóng thực hiện ước mơ giàu có của chính mình.

Người đứng đầu một tập đoàn lớn không phải là người bắt tay vào làm hết tất cả mọi việc. Ngược lại, họ là người đứng trên cao và kiểm soát mọi việc. Nếu bạn muốn đứng ở vị trí càng cao, bạn phải học cách làm quản lý, học cách khống chế tình hình, kiểm soát nhân lực, chứ không phải chuyện gì cũng cần bạn “ra tay” giải quyết vấn đề.

Người nghèo một mình nỗ lực, người giàu mượn lực để tranh đấu

Lựa chọn nghề nghiệp của 2 nhóm người này vốn đã là một khác biệt lớn: những người bình thường luôn mong được làm trong một công ty lớn, công việc ổn định. Còn người giàu thì dạy con gái của mình, đừng để ý tới những công ty thực tập, thậm chí là khuyến khích con gái tự lập 1 công ty nhỏ.

Chọn dịch vụ quản lý tài chính của ngân hàng cũng là một khác biệt: người bình thường chọn một dịch vụ “được đảm bảo”, lợi nhuận hàng năm từ 3%-5%. Còn người giàu lại thích mạo hiểm, mua bán nhất định phải có lợi lớn, mua một tỷ lên vốn cổ phần nhất định và nhận lại lợi nhuận cao hơn. “Tư duy giàu có” sẽ không mua một quỹ bảo tồn vốn – “rủi ro thấp tức là lợi nhuận thấp”.

Người bình thường có lẽ so với người giàu thì càng nỗ lực nhiều hơn trong công việc, sự khác biệt lần này xuất phát từ cách định nghĩa khác nhau của cái gọi là “nỗ lực công việc”. Người phổ thông luôn nỗ lực bằng sức lực bản thân từ sớm tới tối muộn, dù mệt mỏi cũng không oán thán.

Cái mà một người giàu coi là “nỗ lực làm việc” bao gồm 3 phương diện: 

– Thứ nhất, là sự nỗ lực của cả một đội nhóm. Họ có thói quen dẫn dắt, lãnh đạo một đội nhóm kinh doanh, thay vì một mình chiến đấu. Nó hay ở chỗ là khích lệ được đồng đội cùng phấn đầu vì một mục tiêu, đặt ra kỳ vọng và để mọi người chia nhau xử lý công việc. 

– Thứ 2, để tiền “nỗ lực làm việc”. Người thường vì sợ rủi ro mà gửi tiền của họ tại ngân hàng, lúc này tiền của họ như một kẻ “lười biếng” không hề “sản xuất” thêm lợi nhuận. Người giàu thì yêu cầu tài sản của mình mỗi năm phải đem về ít nhất 10% lợi nhuận. “Tư duy giàu có” hay ở chỗ, dù có ngủ cũng phải để tiền sinh ra tiền.

Ví dụ như: cho người khác vay tiền mở nhà hàng phải yêu cầu một tỷ lệ lãi nhất định, và đồ thế chấp; hoặc là đầu tư tiền vào bất động sản để hưởng lợi chênh lệch. 

– Thứ 3, người giàu dùng tiền của người khác để kiếm tiền cho mình. “Tư duy nghèo” là chỉ sử dụng tiền trong túi, không dám vay mượn.

Những “tư duy nghèo” hay người nghèo chính là thường nói theo những gì người khác nói, có khi là mê tín, có khi là nghe lời cha mẹ, có khi chỉ vì sợ khác biệt, những người này chắc chắn đều rơi vào tình trạng “tiền nhỏ thì tằn tiện, tiền lớn thì trở nên hồ đồ”. Ví dụ mua một căn nhà, anh ta nhất định sẽ kì kèo phí quản lý nhà để phí càng ít càng tốt.

Quan sát 2 người trẻ tuổi, liệu có biết được 20 năm sau, ai sẽ thành phú ông không? Tất nhiên là có thể, xem xem gan bọn họ to nhỏ thế nào là có thể dự đoán rồi.

Đa số người giàu và người “tư duy giàu có” đều là từ nhỏ đã lớn gan lớn mật rồi, tức là họ dám làm những việc mà người khác không dám làm, những việc chưa ai làm thì anh ta lại thích làm. 

Ví dụ như: sắp tới công ty muốn phát triển thị trường các tỉnh miền Tây, muốn điều cử một số nhân lực cốt lõi vào đó, hầu hết nhân viên tại trụ sở chính đều không nỡ rời Hà Nội, nên đều suy nghĩ rất lâu cũng không ai dám tiến cử, chỉ có một hai thanh niên năng nổ không chút do dự mà nhận luôn. 

Tất nhiên, gan càng lớn thì cơ hội càng nhiều; gan càng nhỏ thì cơ hội cũng sẽ trôi qua. Bạn nói xem, ai trong số họ có khả năng thành công cao hơn nào?

Hiệu ứng bày đàn nói chung là rất hiển nhiên. Đa số mọi người đều là kiểu “nước chảy bèo trôi”, không dám để mình nổi bật, không dám làm gì đó khác biệt đám đông; mà chỉ đợi khi có tiếng nói số đông mới dám hành động, đương nhiên khả năng thành công của họ sẽ bị hạn chế rất nhiều. 

Ví dụ như: những người cả gan họ sẵn sàng mua vào cổ phiếu khi nó đạt 1.30 điểm, còn những người khác vì tâm lý bầy đàn mà cứ đợi đến 2.30 điểm mới chịu mua vào vì đó là lúc thấy có nhiều người mua vào nhất. Như vậy thì lúc mà phú ông đang ngồi đếm tiền rồi thì họ mới vội tranh nhau mua vào với giá cao hơn, cứ cho là được lợi nhuận thì tỷ lệ thu được cũng không ăn thua.

Những người ưa ổn định, tâm lý của đàn cừu thì đương nhiên họ cũng thuộc nhóm những người quá chăm chú vào chi tiết mà quên đi đại sự. Đôi khi với những việc nhỏ nhặt họ rất chặt chẽ, nhưng khi gặp việc lớn thì họ lại trở nên hồ đồ, hoặc là xử lý không tốt hoặc là chưa từng nghĩ đến. 

“Tư duy làm giàu” là để tâm ở đại sự, thay vì làm con tốt thì phải làm con xe đi đường dài như thế mới có thể đi nhanh hơn người khác và về đích thành công.

Tham khảo Doanh nghiệp và tiếp thị, Trí thức trẻ

Trang kiến thức chuyên biệt về Doanh Nhân, Kinh Doanh, Khởi Nghiệp, Làm Giàu, Tài Chính

Bí quyết kiếm được nhiều tiền của những người giàu có tưởng rằng khó khăn thật ra rất đơn giản, nó gói gọn trong 2 từ “mượn lực” và “mượn của”.

Thông thường, dựa vào sức một

Recent Posts

Tags

Chưa có nội dung nào để hiển thị ở đây.