“Vua cà phê” Đặng Lê Nguyên Vũ đã nói khi đánh giá về sự tử tế của một người: “Khi bạn nợ tiền một ai đó, hãy hiểu sâu sắc rằng chữ nợ ấy không chỉ trả bằng giấy bạc, sòng phẳng như giấy
“Vua cà phê” Đặng Lê Nguyên Vũ đã nói khi đánh giá về sự tử tế của một người: “Khi bạn nợ tiền một ai đó, hãy hiểu sâu sắc rằng chữ nợ ấy không chỉ trả bằng giấy bạc, sòng phẳng như giấy bạc”.
Được mệnh danh là “vua cà phê”, ông Đặng Lê Nguyên Vũ đã không ít lần chia sẻ mình có được thành công như ngày hôm nay chính là nhờ sự giúp đỡ của quý nhân.
Là một người quen, không giàu nhưng vẫn đưa cho ông mượn số tiền giúp ông khởi nghiệp, vì họ đặt trọn niềm tin ở ông, tin rằng ông sẽ làm được. Đây một trong những số vốn liếng đầu tiên để ông “lấy đà” phát triển sự nghiệp thành công như ngày hôm nay.
Thương hiệu cà phê đầu tiên của ông xuất hiện tại TP Hồ Chí Minh vào năm 1998, và đến năm 2010 đã có hơn 1.000 quán trên khắp Việt Nam và ra cả thị trường quốc tế. Điều đặc biệt ở ông Vũ mà người ta dễ nhận thấy nhất là sự uy tín, lòng trung thành.
Khi ngày càng thành công trong sự nghiệp thì ông càng không quên ân nhân của mình. Bằng chứng là 25 năm qua ông vẫn đều đặn chuyển tiền mỗi tháng cho ân nhân của mình, mặc dù số tiền ông mượn đã trả hết từ rất lâu.
Không ít người cho rằng khi “công thành danh toại” họ thường quên đi cội nguồn, quên luôn những người giúp đỡ họ lúc khó khăn. Nhưng với ông Vũthì không, với ông quên ơn người giúp đỡ mình thì đó là sự bội tín, mà bội tín chính là sự suy sụp về kinh tế lẫn nhân cách của một người.
Ông Vũ chia sẻ: “Một người cho tôi vay tiền, tôi nghĩ rằng đó là người ta mang công sức bát gạo của bản thân họ gửi gắm vào tay mình. Tuyệt nhiên không dám nghĩ, ít nhiều cũng không dám nghĩ người ta thừa tiền nên đôi ba đồng cái công chỉ như cái kẹo”.
Đây chính là sự tin tưởng, họ có niềm tin lớn ở bạn, tin rằng bạn sẽ làm lên thành công. Hay nhìn xa hơn và nghĩ rằng, sự tin tưởng thường sẽ đem lại kết quả tích cực, vượt xa những lần bạn có suy nghĩ tiêu cực về người khác.
“Khi bạn nợ tiền một ai đó, hãy hiểu sâu sắc rằng chữ nợ ấy không chỉ trả bằng giấy bạc, sòng phẳng như giấy bạc. Người ta không đòi hỏi bạn, nhưng không có nghĩa là người ta quên. Đồng tiền là khúc ruột, họ im lặng là đợi xem sự tử tế của bạn có đúng như những gì bạn đã từng hứa hẹn hay không”.Có mượn ắt sẽ có trả, nhưng quan trọng hơn hết vẫn là thái độ của bạn. Nếu chỉ trả bằng giấy bạc một cách sòng phẳng nhất, thì lần sau họ cũng sẽ cho bạn mượn một cách sòng phẳng nhất mà thôi.
Câu nói này của ông chắc hẳn sẽ khiến nhiều người phải suy ngẫm mà thấm thía. Khi được ai đó giúp đỡ, đồng nghĩa với việc người ta tin tưởng bạn, người ta thương yêu và trân quý mối quan hện đôi bên.
Có thể người đó giàu, cũng có thể họ chẳng dư giả, nhưng vẫn quyết định mang đồng tiền của mình cho bạn vay nghĩa rằng họ tin bạn. Lòng tin là điều mà chẳng thể nào bạn có thể lấy tiền bạc, vật chất mang để mua. Vậy nên hãy biết ơn người đã giúp đỡ mình khi khó khăn.
Thế nhưng sự biết ơn đó, lòng tin đó không phải chỉ trả bằng những đồng tiền một cách sòng phẳng. Người ta cho bạn vay dù có đòi hay im lặng chờ đợi thì cũng hãy mang cái ơn đó cả cuộc đời mình. Chẳng ai mang tiền cho mượn mà không nhớ, chỉ là người ta đợi xem sự tử tế của bạn thế nào.
Dù có đúng hẹn hay sai hẹn thì cũng hãy dùng lời để nói với nhau chứ đừng chọn cách im lặng. Việc bạn mở lời với người mang tiền cho bạn vay đó cũng chính là sự ghi nhớ cái ơn mà người ta đã dành cho mình đấy.
“Tôi nói với quý nhân của mình rằng, tôi nợ họ, nợ trọn đời này luôn. Cái nợ ấy không còn đơn giản là nợ vật chất nữa. Nếu tôi không đủ tiền để trả thì tôi sẽ trả bằng sự trung thành của mình, bằng sự tận tuỵ của mình, thậm chí bằng cả máu và nước mắt”.
Đây là sự biết ơn, khi thành công thì ông Vũ càng không thể nào quên được những người từng giúp đỡ ông, và ông hiểu rằng thành công trong hiện tại cũng một phần là nhờ họ đã giúp ông ở quá khứ.
“Người cho tôi bát cơm lúc tôi giàu sang chưa chắc đã vì tôi mà cho. Nhưng người sẵn sàng kéo tôi ra khỏi khó khăn tuyệt vọng thì chắc chắn họ đã yêu thương và trân quý tôi thực sự”.
Đúng như những gì ông nói, người đến bên bạn khi giàu sang thì chưa chắc họ đã thực tâm vì bạn mà tới, thế nhưng ai ở cạnh mình khi khó khăn, đau yếu thì đó đích thị là bạn, là người thân, là người mà ta đáng trân quý cả cuộc đời.
“Bạn có thể là một người nghèo nhưng đừng làm một người bội tín hay vô ơn. Bạn có thể không đủ tiền để trả nhưng phải biết dùng miệng để giữ lại chút tín nhiệm”. Con đường đến thành công không bao giờ dễ dàng, mà cần sự cố gắng của bản thân và cả sự giúp đỡ của biết bao người. Hãy biết ơn tình cảm và sự tận tình giúp đỡ của những người thân, người thầy, người bạn quanh ta.
“Bạn im lặng, bạn có thể được bố thí hoàn toàn số tiền đó, người hào sảng sẽ không gay gắt với bạn như phường nặng lãi. Nhưng bạn sẽ vĩnh viễn mất đi một ân nhân, một người anh em tử tế, một niềm hy vọng, một chiếc phao cứu sinh trong những cơn đắm chìm về sau. Bội tín chính là sự suy sụp về mặt kinh tế, bội tín cũng chính là sự thất bại nặng nề về mặt nhân cách”.
Thứ đắt giá nhất trên thế gian này là lòng tin. Nó có thể mất hằng năm để có được, nhưng nó cũng sẽ bị đánh mất chỉ trong vài giây nếu bạn không biết giữ.
Lòng tin giống như một tờ giấy, một khi nó đã bị nhàu nát thì không bao giờ được phẳng phiu trở lại. Thời gian của chúng ta là vô giá, sức khỏe của chúng ta là vô giá, và có một thứ cũng vô giá đó chính là lòng tin. Lòng tin không phải thứ có thể đem vật chất ra để đánh đổi mà nó phải được xây dựng từ sự tử tế, chân thành của mỗi người.
Theo Guu
Trang kiến thức chuyên biệt về Doanh Nhân, Kinh Doanh, Khởi Nghiệp, Làm Giàu, Tài Chính
“Vua cà phê” Đặng Lê Nguyên Vũ đã nói khi đánh giá về sự tử tế của một người: “Khi bạn nợ tiền một ai đó, hãy hiểu sâu sắc rằng chữ nợ ấy không chỉ trả bằng giấy bạc, sòng phẳng như giấy